Đôi giày ba ta màu xanh
Ngày còn bé, có lần tôi đã thấy anh họ tôi đi đôi giày ba ta màu xanh nước biển. Chao ôi! Đôi giày mới đẹp làm sao! Cổ giày ôm sát chân. Thân giày làm bằng vải cứng, dáng thon thả, màu vải như màu da trời những ngày thu. Phần thân giày gần sát cổ có hai hàng khuy dập và luồn một sợi dây trắng nhỏ vắt ngang. Tôi tưởng tượng nếu mang nó vào chắc bước đi sẽ nhẹ và nhanh hơn, tôi sẽ chạy trên những con đường đất mịn trong làng trước cái nhìn thèm muốn của các bạn tôi...
Sau này làm công tác Đội ở phường, có lần tôi phải vận động Lái, một cậu bé lang thang, đi học. Tôi đã theo Lái trên khắp các đường phố. Một lần, tôi bắt gặp cậu ngẩn ngơ nhìn theo đôi giày ba ta màu xanh của một cậu bé đang dạo chơi. Hóa ra trẻ con thời nào cũng giống nhau. Tôi quyết định chọn đôi giày ba ta màu xanh để thưởng cho Lái trong buổi đầu cậu đến lớp. Hôm nhận giày, tay Lái run run, môi cậu mấp máy, mắt hết nhìn đôi giày, lại nhìn xuống đôi bàn chân mình đang ngọ nguậy dưới đất. Lúc ra khỏi lớp, Lái cột hai chiếc giày vào nhau, đeo vào cổ, nhảy tưng tưng.
(theo Hàng Chức Nguyên)
1.
Nhân vật tôi miêu tả đôi giày ba ta của ai?
2.
Chi tiết nào không được nhân vật tôi nhắc tới khi tả vẻ đẹp của đôi giày?
3.
Màu giày được so sánh như thế nào?
4.
Đâu là tên một người bạn của nhân vật tôi?
5.
Nhân vật tôi đã làm gì để vận động Lái (một cậu bé lang thang) đi học?
6.
Vì sao nhân vật tôi quyết định tặng Lái đôi giày ba ta màu xanh?
7.
Chi tiết nào cho thấy sự xúc động của Lái khi nhận món quà?
8.
Câu văn nào cho thấy niềm vui của Lái khi được tặng đôi giày?